Bồ Nông Con Lạc Mẹ
Gia đình nhà bồ nông làm tổ trên một nhánh cây cổ thụ to nhất khu rừng, cạnh dòng suối trong vắt, hiền hòa. Bồ nông con thích đeo chiếc còi nhỏ xinh mà mẹ đã làm cho, bay ra khỏi chiếc tổ ấm áp để sải những cánh tự do trên bầu trời. Có hôm vì mãi chơi, đến tối mịt bồ nông con mới về đến nhà. Biết tính con nên hàng ngày bồ nông mẹ thường nhắc nhở:
- Con nhớ mang theo chiếc còi, phòng khi nguy hiểm lấy ra dùng. Mẹ sẽ nghe tiếng mà bay đến.
Một hôm do mải miết rong ruổi nên bồ nông con đi xa dần rồi không nhớ đường về.
Bị lạc khi trời sắp về chiều, bồ nông con hốt hoảng đáp xuống một cành cây, nơi có tiếng kêu ríu rít của đồng loại. Thế nhưng đó chỉ là một cái bẫy. Con người dùng máy phát ra tiếng kêu của các loài chim để dụ những chú chim khác sa vào. Bồ nông con sợ hãi:
- Nguy rồi, mình đã mắc bẫy, làm sao đây?
Sau một hồi loay hoay tìm lối thoát, nó nhớ lời mẹ từng dặn nên bình tĩnh, không vùng vẫy vì có thể mắc vào lưới chặt hơn. Chiếc còi mang theo bên mình giờ đã phát huy tác dụng. Bồ nông con cố thổi lên từng hồi. Mệt quá nó dừng lại vài giây rồi thổi tiếp.
Cứ thế, ậm thanh của những hồi còi vang lên, ngân xa. Lúc này trời chập choạng tối, bồ nông mẹ chờ mãi mà chưa thấy con về nên dáo dác đi tìm. Chợt bồ nông mẹ nghe thấy tiếng còi của con. Nó mừng lắm, vội vã bay đến nơi phát ra tiếng còi.
May mắn thay con người vẫn chưa cất bẫy. Gặp được con, bồ nông mẹ cố giải thoát cho con nhưng vì lưới quá nặng, một mình nó không thể làm gì để nâng lưới lên. Bồ nông mẹ đành bay đi kêu những con trong bầy đàn đến nhờ giúp đỡ.
Thoát nạn, bồ nông con mừng đến rơi nước mắt, rối rít cảm ơn mọi người đã cứu mình. Bồ nông con đã học được một bài học nhớ đời vì đã ham chơi. Nó hứa với mẹ từ nay không đi chơi xa như thế nữa.
Bài học: Bồ nông con suýt chút nữa là gặp nguy hiểm đến tính mạng. Vì vậy khi đến nơi xa lạ, bé nên đi cùng và nghe theo hướng dẫn của người lớn nhé. Nếu đi lạc, bé hãy bình tĩnh nhờ người khác giúp mình tìm người thân.