Có một con chó
nọ cứ hay lao vào tấn công bất cứ ai mà nó gặp, nhưng nó làm điều này rất bất
ngờ đến mức không ai nghĩ là sẽ bị nó làm đau cho đến khi nó cắn vào gót chân
họ.
Nhằm cảnh báo cho người lạ biết mà tránh, đồng thời cũng để
trừng phạt con chó, có lúc người chủ đeo vào cổ của nó một cái chuông, và có
lúc ông bắt nó phải kéo một khúc gỗ nặng, khúc gỗ này được cột vào vòng cổ của
nó bằng một sợi xích.
Lúc đầu con chó nọ còn cúi gằm mặt xuống, nhưng khi thấy
chính cái chuông và khúc gỗ làm cho người ta chú ý đến mình nhiều hơn, thì nó
lại lấy làm tự hào và chạy vòng quanh khu chợ để trưng chúng ra cho người ta
chú ý. Thậm chí nó còn tỏ ra kiêu ngạo, huênh hoang với những con chó khác
không giống như nó.
Thấy thế, một con chó săn già đã nói:
– Tại sao chú mày lại tỏ ra huênh hoang cứ như thể cái chuông
và khúc gỗ của chú mày là những phần thưởng thế hả? Đúng là những vật đó khiến
cho chú mày được nhiều người chú ý đến thật đấy, nhưng khi người ta hiểu được ý
nghĩa thực sự của chúng thì chúng chính là điều đáng hổ thẹn cho chú mày và là
vật luôn nhắc nhở rằng chú mày là một “con chó xấu tính”.
Nổi tiếng vì những phẩm chất tốt đẹp là một chuyện, nhưng tai
tiếng vì những lỗi lầm của mình thì lại là chuyện khác.