Gà !important; con đi học, trên đường đi, Gà liền rủ Dê con cùng đi học với mình.
Dê con lắc đầu từ chối: “Tớ hẹn đi đá bóng với Gấu con rồi”.
Gần tới lớp, Gà con gặp Bướm Vàng. Gà con rủ: “Bướm Vàng ơi! Đi học với mình đi!”.Bướm Vàng đỏng đảnh nói: “Tớ chẳng thích đi học đâu, rong chơi sướng hơn chứ!”
Buổi trưa, Gà con đi học về thì thấy Dê con và Gấu con chờ ở cửa. Dê con hổn hển nói :”Gà con đọc giúp tớ lời hướng dẫn trên hộp thuốc này với, bọn tớ uống một viên rồi mà chẳng thấy khỏi”
Gà con hỏi hai bạn đau ốm thế nào thì Dê con kể lại rằng Gấu con bị đau bụng còn Dê con đá bóng bị chảy máu chân.
Gà con nghe vậy buồn cười quá, bảo Dê con rằng: “Hai cái đau ấy không dùng chung một thứ thuốc được. Để tớ lấy thuốc đỏ và bông băng băng lại vết thương cho Dê con. Gấu đau bụng thì tạm bôi dầu cao rồi đến bác sĩ Voi khám xem sao”. Dê con ngơ ngác hỏi Gà con vì sao không dùng được loại thuốc mà bạn ấy đã lấy trong tủ thuốc ở nhà. Dê con tưởng rằng cứ là thuốc thì đau gì uống cũng khỏi.Gà con xem ra thì biết đó là thuốc đau đầu, liền nói :”Ấy chết, thuốc là phải dùng theo sự chỉ dẫn của bác sĩ. Các cậu cứ uống lung tung thì nguy hiểm lắm. Cô giáo Họa Mi vẫn dặn cả lớp thế mà.”
Rồi Gà Con, Dê con và Gấu con cùng đến gặp bác sĩ Voi. Và các bạn có biết Gấu con mắc bệnh gì không?
Gấu con đau bụng giun vì cậu ta không rửa tay sạch trước khi ăn đấy. Bác sĩ Voi đã cho Gấu uống thuốc tẩy giun rồi.
Vừa lúc ấy thì Bướm Trắng dìu Bướm Vàng vào, thưa với bác sĩ Voi :”Bướm Vàng bị ngộ độc. Bạn ấy không biết chữ nên bay vào vườn hoa có biển báo “Đang phun thuốc trừ sâu”
Bác sĩ Voi lắc đầu nói :”Đến giờ mà còn có trẻ con không đi học để ra nông nỗi này” rồi bác vội cấp cứu cho Bướm Vàng.
Đến chiều thì Bướm Vàng tỉnh hẳn. Bướm Vàng nói với các bạn :”Từ mai, chúng mình sẽ cùng đến lớp học nhé! Không đi học thật là tai hại!”