Năm 1946, Bác Hồ sang thăm nước Pháp. Nhân dân và thiếu nhi Pháp rất vui mừng phấn khởi. Họ tụ tập, vẫy tay và hoan hô Bác tại các nơi Bác đi qua hay đến thăm.
Có một câu chuyện mà cho đến ngày nay nhân dân và thiếu nhi Pháp vẫn còn nhắc nhở với tất cả tấm lòng trìu mến và cảm phục. Đó là câu chuyện quả táo.
Hôm ấy, tòa thị chính Pari mở tiệc lớn đón mừng Bác. Tiệc tan, mọi người ra phòng lớn uống nước, nói chuyện. Bác vui vẻ đứng dậy và cầm một quả táo đem theo.
Tại sao vị khách quý như Bác lúc ăn tiệc xong lại còn lấy quả táo đem theo? Nhiều người chú ý xem Bác sẽ làm gì...
Bác ra đến ngoài cửa thì có một đám thiếu nhi ríu rít chạy tới chào. Bác tươi cười bế một em gái nhỏ lên hôn và đưa cho một quả táo. Mọi người bấy giờ mới vỡ lẽ và rất cảm động trước cử chỉ yêu thương của Bác.
Ngày hôm sau, câu chuyện “Quả táo của Bác Hồ” được các báo đang lên trang nhất.
Các báo chí còn kể lại rằng: Em bé gái sau khi nhận quả táo thì giữ khư khư trong tay, ai xin cũng không cho.
Lúc về nhà em để quả táo lên bàn học. Cha mẹ bảo em ăn nếu không để lâu sẽ bị hỏng. Nhưng em nhất định không ăn vì đó là quả táo mà Bác Hồ cho em nên em sẽ giữ làm kỉ niệm.
Các em thân mến, Bác Hồ của chúng ta thật giản dị và rất yêu thương, quan tâm đến thiếu nhi đúng không nào.
Bác đã nói: "Trẻ em như búp trên cành. Biết ăn, biết ngủ, biết học hành là ngoan". Vậy chúng ta hãy cố gắng học thật giỏi, thật chăm ngoan để là cháu ngoan Bác Hồ nhé!