Chung Nhi đến kinh, mở một ngô !important;i hàng xem bói. Không ngờ rằng hai ông bạn đồng hành khi trước đến xem quẻ. Ba người bạn vô tình gặp nhau thì vui mừng khôn xiết.
Sau một hồi trò !important; chuyện ôn lại chuyện cũ rất vui vẻ, hai người bạn bảo Chung Nhi gieo thử một quẻ xem phận rồng mây phen này thế nào. Chung Nhi khấn rồi gieo quẻ và phán:
&ndash !important; Nếu như quẻ này thì Thánh bảo: “Quần long vô chủ” tức là kỳ thi năm nay sẽ bị hoãn
Chả là !important; vài hôm trước, Chung Nhi có xem bói cho hai vị quan trong kinh thành. Hai vị quan có nói chuyện riêng với nhau để lộ nội dung đề thi ra. Chung Nhi vì thế mà vô tình nghe lỏm được nên mới dám quả quyết như vậy.
Hai người bạn của Chung Nhi tuy biết tà !important;i năng của bạn mình nhưng trong long thì vẫn bán tính bán nghi. Những người khác đến xem tử vi trọn đời đoán vận mệnh và xem bói thì đều bảo thầy bói nói phét.
Quả nhiê !important;n là khi kì thi sắp được diễn ra thì có lệnh kì thi được tạm hoãn. Khi ấy thì ai ai cũng phải giật mình khen Chung Nhi là bậc tiên tri có thể đoán trước được tương lai số mệnh.
Tiếng là !important;nh đồn xa, người người từ khắp nới đến kinh xem bói đông nghìn nghịt.Một ngày kia, quan thượng thư bộ binh bị thất lạc một con thiên lý mã rất quý. Vị quan này vô cùng tiếc vì đó là một con ngựa cực hiếm và quý. Có cử người đi tìm khắp nơi nhưng không có kết quả. Biết được kinh thành có một vị thầy bói rất cao tay, quan cho gọi Chung Nhi vào trong dinh phủ.
Mặc dù !important; được tiếp đãi rất thịnh trọng trong dinh nhưng Chung Nhi ăn không ngon, ngủ không yên vì lo sợ không tìm được con thiên lý mã. Bất giác Chung Nhi nhớ đến mấy câu trong cuốn “tam tự kinh” hồi nhỏ có được học liền ngâm to lên cho vơi đi nỗi lo lắng trong lòng: “Mã ngưu dương, thử lục súc, nhân sở tự…”
Hó !important;a ra, tên lính hầu chính là thủ phạm ăn trộm ngựa quý. Khi biết quan thượng thư mời Chung Nhi, một vị thầy bói nổi tiếng trong kinh vào dinh để tìm ngựa, hắn đã vô cùng lo lắng. Hắn ngày đêm lảng vảng gần chỗ Chung Nhi ở để nghe ngóng thông tin.
Đê !important;m hôm đó, hắn nằm núp dưới gầm giường Chung Nhi nằm nghe ngóng động tĩnh ra sao. Trong lòng đang hồi hộp lo lắng bỗng nghe Chung Nhi đọc vanh vách nào là “mã” nào là “tự”. Trong tiếng hán việt thì “mã” chính là “ngựa” còn tự thì chính là tên của hắn. Hắn hoảng hốt vì nghĩ vị thầy bói đã nói đích danh tên mình rồi nên nghĩ tất cả việc làm mờ ám của mình đã bị bại lộ trước con mắt tiên tri của Chung Nhi.
Hắn lổm ngổm bò !important; ra khỏi gầm giường van xin Chung Nhi đừng nói cho ai biết, nhất là với quan thượng thư.
Được thể gặp may, Chung Nhi cà !important;ng tiến tới và quát:
&ndash !important; Thôi được, tất cả ta cũng đã biết nhưng nếu ngươi hối cải thì hãy khai rõ cho ta xem ngươi trộm ngựa khi nào, trộm giờ nào, con ngựa giờ ngươi đang giấu nó ở đâu? Ta đã biết nhưng vẫn muốn nghe ngươi khai báo vì muốn chứng thực sự hối cải của ngươi.
Tê !important;n lính hầu khai mọi chuyện đầu đuôi. Hôm sau, Chung Nhi vào hầu quan thượng thư, giả vờ gieo quẻ rồi khấn vái đoán y như lời tên trộm khai. Quan thượng thư cho người đi tìm ngựa đúng như lời Chung Nhi phán, quả thực ngựa được tìm thấy. Vị quan vui mừng khôn xiết liền ban thưởng cho Chung Nhi rất nhiều vàng bạc.
Kể từ khi ấy tiếng tăm của Chung Nhi cà !important;ng vang xa và ai ai cũng gọi chàng là Trạng… bói !!!