CON ĐƯỜNG THU BAY
Lên tám con thích phóng xe
Chiếc xe hầm hố trong hè bố mua
Gò lưng vừa đạp vừa đùa
Đôi chân quay tít cuộc đua hòa bình
Mẹ cười chúm chím xinh xinh
Long lanh đôi mắt in hình dáng con
Nghiêng đầu con đón nụ hôn
Bố thương tưởng vẫn còn thơm tới giờ
Thảo Linh cổ vũ đọc thơ
Ông bà treo giải chùm mơ chín vàng
Giang tay chào đón thu sang
Con như đu giữa muôn vàn yêu thương!
Trời thu rót nắng vàng ươm
Cả nhà bay…giữa con đường thu bay…
VỀ QUÊ
Theo ông cháu được về quê
Đồng xanh tít tắp mùa hè thênh thang
Về quê được tắm giếng làng
Bắc thang bẻ ổi chín vàng trên cây
Trời cao lồng lộng gió mây
Tre đu kẽo kẹt nắng đầy sân phơi
Chó mèo cứ quẩn chân người
Vịt bầu từng nhóm thảnh thơi bơi thuyền
Vườn sau gà bới giun lên
Lũ con chiêm chiếp theo liền đằng sau
Buổi trưa cháu mải đi câu
Chiều về mấy đứa tranh nhau thả diều
Ở quê ngày ngắn tí teo
Hè nghỉ một tháng trôi vèo như không
MỜI TRÀ
Ông cháu có bộ ấm trà
Thoạt nhìn na ná như là đồ chơi
A ha! Cậu ấm sứt vòi
Chén bằng hạt mít ông coi như vàng
Trà thơm ông rót khẽ khàng
Nâng niu mời khách tay càn run hơn
Cháu e ông khách râu xồm
Tợp luôn cả chén vào mồm cũng nên?
Ấm chén ông rửa rất êm
Lau khô từng chiếc cất trên tủ trà
Ô tô xe máy trong nhà
Bì sao với bộ ấm trà của ông
Bạn hiền từ thuở nâu sồng
Ngắm hoa thưởng nguyệt cùng ông dùng trà
CÕNG
Có lần cõng cháu dạo chơi
Nựng yêu bà bảo rã rời cả tay…
Ngoan nào đi bộ đoạn này
Sang đường bà lại cõng ngay Văn à
Láu tôm…cháu hỏi vặn bà
Đất cõng tòa nhà nó có kêu đâu?
Sông dài cõng những cây cầu
Oằn lưng mà chả kêu đau bao giờ?
Tủ cao cõng những tập thơ
Nồi cơm cõng bởi bếp lò bà đun
Cõng năm ngày chẳng hề run
Núi cao cõng cả xanh um đại ngàn
Bà cười xí xóa giòn tan
Văn ơi! cõng cháu khi sang bên đường
CHÀO SAI
Ông về cháu hét cực to
Chào ông! rung cả những tờ tranh treo
Thảo Linh thấy thế hùa theo
Ong ong…ngọng líu đáng yêu vô cùng
Mẹ không chào bố bằng ông
Bằng anh nhỏ nhẹ tiếng trong trong là
Bà chào ông cũng nhẩn nha
Bằng ông như cháu, hẳn bà chào sai?
VŨ XUÂN QUẢN